Ok ngày hôm nay đã quyết định là crush và mình sẽ trốn đi cà phê trong giờ làm. Hí hứng leo lên xe nó ngồi ra cà phê Yên. Trong đầu tưởng tượng là sẽ nói những cái này cái kia, sẽ rất vui và lãng mạn. Trời lúc 7h cũng hửng hửng nắng vàng, xong rồi cái chỗ ngồi thì cũng cổ kính và ngồi ghế vải dù dựa tường, ngửa mặt lên nhìn thấy ban công ai có hoa, cảm giác hệt như mình chờ bóng dáng ai ngó mặt ra nhìn vậy. Lòng thổn thức vì tình quá. Nhưng mà cuộc nói chuyện với crush thì không tình như thế. Nó toàn nói về nó thôi, mình chỉ có ngồi hỏi rồi nó ngồi nói cả tràng dài. Cái thằng gì mà nói liên tục không ngừng, cái gì cái nói dài ơi là dài. Chán ơi là chán. Mình không phải là đứa thích nói về mình không ngừng nghỉ, nhưng cuộc nói chuyện mà chỉ về một người thì chán lắm. Chả cần biết là nó có interest với mình không, nhưng kể cả là với một người bạn bình thường mà nó chẳng hỏi mình được cái gì mà chỉ tằng tằng nói thì nó mất cân bằng lắm. Xong mình mới thấy hay là văn hóa chúng nó thế, kiểu aggressive nên là mạnh đứa nào đứa nấy nói, thôi mình thử phá vỡ cái vỏ của mình coi, rồi cũng tự kể tao thế này thế kia, nó nghe thấy thế cũng ồ à rồi được một hai câu lại là nói về nó. Chán không chịu được. Lúc chưa đi cà phê với nó thì thấy mong đợi này kia lắm, đi xong rồi thì về hết crush 😐 Mình là đứa cực kỳ coi trọng chuyện: Nếu đứa kia có hứng thú với mình, nó sẽ hỏi mình câu hỏi. Cứ thử để ý xem, một cuộc đối thoại mà có sự trao đổi đều giữa hai bên,mình cảm thấy cả nhu cầu trao đổi lẫn kết nối sẽ tốt hơn, từ đó thích cuộc đối thoại đó hơn. Tóm lại là thất vọng. May là trước khi đi đã chuẩn bị tinh thần là có thể cuộc hẹn sẽ không như mày nghĩ đâu nhé, nên đừng có get high hopes, quan tâm đến mình nghĩ thế nào thôi. Quan trọng là mày thấy đạt được gì trong cuộc nói chuyện này thôi. Ấy vậy mà vẫn bị chán. À, không hẳn là hoàn toàn do chuyện này mà chán.
Chiều lại được kèo cà phê của anh đồng nghiệp khác rủ. Đến lúc về anh hỏi thế hôm nào đi ăn với hội cũ không, mình nói luôn là nếu đi thì không thích có thằng ex. Anh bảo là ok để anh cho nó nghỉ, xong còn thòng thêm câu là cái thằng đấy thì rắc rối lắm. Mình ngay lập tức với bản năng của một con có thể đánh hơi được chuyện cheating đoán ra được ý anh. Tự nhiên thấy nhói trong lòng. Cảm giác bị phản bội chẳng bao giờ là dễ chịu cả. Ngay cả khi hôm nay mình mặc rất đẹp và make up rất ăn nhau, cảm thấy rất xinh đẹp thì trong lòng vẫn là ăn giấm chua. Cũng may là có vẻ ngoài che giấu. Càng đau khổ càng phải che giấu, càng phải ăn vận xinh đẹp. Cảm giác tự tin rất quan trọng trong những lúc này. Mình đang thay đổi vẻ ngoài một cách drastically, không cho phép bản thân thấy thất bại tràn trề nhưng hai lần chia tay trước nữa. Thay đổi vì bản thân chứ không phải để show off cho ex. Kể cả mày có nắm tay con khác trong công ty, tao cũng không quan tâm. Tao và mày không còn liên quan, tao không muốn phí thời gian cho đứa rubbish như mày. Tao không mong điều xấu xảy ra cho mày và cũng không chúc điều tốt đẹp. Mày không đáng để tao làm thế và tao không muốn dối lòng chỉ để cảm thấy bản thân tốt đẹp. Sau này tao có thay đổi không tao không biết, nhưng như thế này tao cảm thấy ổn, vì tao không quan tâm nữa. Giờ tao nhìn thấy mày tao chỉ thấy một con người xa lạ và xấu xí.
Alright. Cảm giác thất vọng chán chường này là do cả hai chuyện cộng lại. Vì chuyện cheating của ex được nhắc lại, và vì crush không còn là crush nữa, tức mình không còn biết crush ai nữa, nên lại bắt đầu cảm thấy hơi thất bại. Cái mình cần là cảm giác butterfly trong bụng khi thích ai đó, chứ không nhất thiết là có người bên cạnh. Cái cảm giác thinh thích người khác mà chỉ giấu trong bụng và âm thầm quan tâm và được quan tâm lại ấy. Cảm giác muốn phá hoại và muốn được ân cần. Chả nhẽ cứ lấy ex-crush ra làm bình phong và cứ tạm ân cần với nó cho đến khi tìm được crush mới??? Wth tôi biến chất như thế này từ bao giờ??? Vốn quen là đứa passive, giờ đi chủ động thấy mệt lắm. Thằng ex-crush còn bảo là nó muốn quay lại Ấn Độ làm vì hợp văn hóa và thích đồ ăn Ấn. OK ngay khi anh nói câu này là em biết anh vừa tự tay cầm lá chuối đi ra khỏi cửa trái tim em. Anh không có lỗi mà là do em tự đa tình. Hai lần chia tay trước, mình đã hiểu sâu sắc là KHÔNG BAO GIỜ có thể thay đổi đàn ông. Đem chân tình đổi lấy sự thay đổi và trưởng thành của đàn ông là vô vọng nhé. Trừ phi chúng nó tự thay đổi, chứ đừng hi vọng nếu mình yêu nó thật nhiều lo cho nó thật nhiều ngọt nhạt dỗ dành thì chúng nó sẽ làm lại như vậy. Thế nên mình cứ là mình, đứa nào thật lòng mà muốn chung đường thì tự động chúng nó làm, không phải thay đổi vì đứa nào hết.
Alright. Chắc lập cái account Tinder rồi dating với chục anh nữa xem sao.
Lúc nào đỡ chán thì sẽ làm.